Nói đến Nhật Bản thì có vô số tiểu thuyết cực hay, chỉ cần bạn đam mê về tiểu thuyết thì khi đọc của Nhật Bản, bạn khó có thể rời mắt. Nên hôm nay atpbook sẽ tóm tắt nội dung tiểu thuyết thập giác quán nhé.
Giới thiệu
Thập Giác Quán (1987) là cuốn tiểu thuyết đầu tay thuộc thể loại trinh thám classic của nhà văn Yukito Ayatsuji. Tác phẩm nằm trong series Quán: Thập Giác Quán – 1987; Thủy Xa Quán – 1988; Mê Cung Quán – 1988; Hình Nhân Quán – 1989; Chung Biểu Quán – 1991; Hắc Miêu Quán – 1992; Hắc Ám Quán – 2004; Kinh Hoàng Quán – 2006 và Kỳ Diện Quán – 2012. Thập Giác Quán được cho là có cái kết khiến người đọc sững sờ nhất lịch sử tiểu thuyết trinh thám Nhật Bản.
Thập Giác Quán gồm 12 chương (không kể mở bài và hồi kết), xoay quanh chuyến hành trình một tuần ghé thăm hoang đảo Tsunojima của bảy sinh viên thuộc Hội bào chế tiểu thuyết trinh thám đại học K. Mỗi nhân vật đều có cho mình một biệt hiệu riêng mượn từ tên các nhà văn trinh thám Âu-Mỹ mà họ ngưỡng mộ, theo trình tự lần lượt là: Yamasaki Yoshifumi – Edgard Poe, Suzuki Tetsuro – John Dickson Carr, Matsuura Junya – Ellery Queen, Iwasaki Yoko – Agatha Christie, Oono Yumi – Emma Orczy, Higashi Hajime – Gaston Leroux và Morisu Kyoichi – S.S Van Dine.
XEM THÊM Tác dụng khi đọc sách, nó sẽ giúp đỡ bạn rất nhiều trong cuộc sống
Nội dung tiểu thuyết thập giác quán
Tóm lược
“Thập Giác Quán” là cuốn tiểu thuyết trinh thám classic, thu thập cảm hứng từ truyện “10 người da đen nhỏ” của “Nữ hoàng trinh thám” Agatha Christie. 7 Học viên thuộc hội nghiên cứu tiểu thuyết trinh thám của trường đại học K háo hức đến tham quan Giác đảo, 1 hòn đảo bỏ hoang, nơi từng xuất hiện một vụ án mạng chưa được giải quyết vì vẫn còn nhiều nghi hoặc. Họ lưu trú 1 tuần trong một ngôi nhà hình thập giác do kiến trúc sư đã chết trong vụ án nửa năm trước xây lên, hoàn toàn bị cô lập với toàn cầu bên ngoài, sau đấy từng người trở nên nạn nhân, tệ hơn là hung thủ có khả năng là một trong số bạn bè của mình.
Tình tiết hấp dẫn
Các chương của truyện được chia theo ngày và viết xen kẻ giữa đảo (nơi đang xảy ra án mạng) và đất liền (nơi đang lật lại vụ án tại Giác đảo nửa năm trước), 2 vụ án được lồng ghép vào nhau một cách khéo léo giúp độc giả dễ dàng theo dõi mạch truyện, vừa bổ sung cho nhau, vừa thành công trong việc tạo một lớp sương mờ trong tâm trí bạn đọc bằng việc liên tục đưa rõ ra nhiều chi tiết tranh chấp, dẫn dắt người đọc đi đến những suy xét đối nghịch nhau.
Cho đến gần cuối tác phẩm, bạn đọc vẫn bị đánh lừa vì nghệ thuật sử dụng từ ngữ một cách khéo léo của tác giả. Cái hay nhất của Yukito Ayatsuji là việc cố tình dùng tên của những tác giả trinh thám Âu Mỹ được nhiều người biết đến làm biệt danh cho các nhân vật thay vì dùng tên Nhật Bản của họ nên dễ nhớ hơn nhiều như Agatha, Orczy, Carr, Ellery, Poe, Van và Leroux.
Nguyên nhân mình đọc “Thập giác quán” là do nó được đánh giá là “có cái kết khiến người coi sững sờ nhất trong lịch sử tiểu thuyết trinh thám Nhật Bản”, có lẽ vì lẽ đó nên mình đã mong rằng quá là nhiều.
Thủ pháp giết người
Điểm đặc sắc của Thập Giác Quán dường như đã tập trung toàn bộ ở cái kết, nên thủ pháp giết người không nên tác giả đầu tư nhiều, đôi chỗ còn quá khiên cưỡng, khó làm thay đổi tâm lý được người đọc.
Xuyên suốt bộ truyện là sự hiện diện liên tiếp của hàng loạt các tình tiết giúp sức cho hung thủ mau chóng hoàn thiện âm mưu giết người, tuy nhiên không cái nào trong số đó giữ được tính logic không thể không đối với một tác phẩm thuộc thể loại trinh thám.
Giết người trong phòng kín tuy nhiên lại có chìa khóa vạn năng; đột nhiên mong muốn hạ thủ thì đã sẵn ngay dụng cụ được tẩm độc từ trước trong túi áo; nạn nhân luôn ở trong trạng thái tâm lý mơ màng, dù là dân trong nghề cũng không nhận ra mùi độc dược;… Yukito Ayatsuji dù đã rất cố gắng lồng ghép những tình tiết này vào quá trình phạm tội của kẻ sát nhân sao cho tự nhiên nhất, ít sắp đặt nhất, tuy nhiên thật tiếc là ông thường không thể thành công.
Cảm nhận độc giả
Đây chính là một truyện thám cực kì hay. Mạch truyện tu hút, không dài dòng, các nhân vật được xây dựng tính bí quyết cực kì đặc trưng và tâm lý nhân vật cũng khá ổn. Tác giả đã cực kì khôn khéo khi sử dụng những cái tên giả của nhân vật và cách kể chuyện để đánh lừa người đọc. Mình cực kì bất ngờ khi biết hung thủ là ai. Cái kết của truyện cũng khá ấn tượng nhưng mình vẫn muốn có ai đó nhặt được chiếc lọ thủy tinh hơn là chính hung thủ. Như vậy sẽ làm sáng tỏ hơn rằng việc làm của hung thủ của ngay từ khi bắt đầu là sai và sẽ không thể nào thoát tội được.
Cảm ơn bạn đã xem qua bài viết về nội dung tiểu thuyết thập giác quán ở trên đây, hy vọng những thông tin về sách mà mình chia sẻ sẽ giúp bạn tìm và đọc cuốn sách này nhé.
XEM THÊM Top những tiểu thuyết hay nhất mọi thời đại
Lộc Nguyên – Tổng hợp
(Tham khảo: trangtrinhtham, reviewsach, …)