Review Tiểu thuyết trinh thám Cội nguồn (Origin) – Dan Brown
Dan Brown ra sách mới, cả làng xôn xao, bao nhiêu người đặt trước để được sở hữu Nguồn Cội sớm nhất. Mình thì đặt muộn nhưng đặt xong tức tốc đọc ngay nên đánh giá chắc cũng chưa muộn lắm. Nói đến Dan Nâu, một trong những tác gia lớn nhất của thời đại chúng ta đang sống thì phong cách thức của ổng luôn nhất quán, đó là viết tiểu thuyết bằng con số văn hóa lớn về nhiều lĩnh vực, đặc biệt là khoa học và nghệ thuật. Nguồn Cội k ngoại lệ. Nhưng cái để bàn về Nguồn Cội là gì? Là thông điệp lớn của nhân loại: Chúng ta đến từ đâu? Và Chúng ta vừa mới đi về đâu?
Review Tiểu thuyết trinh thám Cội nguồn (Origin) – Dan Brown
Từ khi con người có suy nghĩ, chúng ta đã luôn tự hỏi: “Chúng ta đến từ đâu?”. Đó là câu hỏi mang tính bản năng như việc một đứa trẻ luôn hỏi bố mẹ: “Con sinh ra như thế nào?”. Bố mẹ luôn bối rối, họ nói: “Con là con hạc mang đến”. Thậm chí có ông bố bà mẹ đùa dai, toàn bảo tao nhặt mày từ thùng rác về. Bạn có nhớ chúng ta không? Thủa chưa biết tình dục là gì, chúng ta chẳng thể nào lý giải nổi xuất thân của mình.
Câu hỏi loài người đến từ đâu luôn ám ảnh tâm trí của con người tự cổ chí kim. Bởi thế, những câu chuyện ra đời, như một phương thức giải thích của các ông bố bà mẹ tránh khéo vấn đề tình dục. người ta sinh ra những câu chuyện thần tiên để lý giải. Mỗi dân tộc, mỗi đất nước, mỗi tôn giáo lại có một phương thức lý giải về nguồn gốc khác nhau. Thiên chúa giáo cho rằng: “Chúa sinh ra con người và con người sẽ trở về với Chúa”. Phương Đông cho rằng trái đất là do Bản Cổ khai sinh lập địa, Nữ Oa nặn ra con người. Dân tộc Kinh của Việt Nam cho rằng chúng ta sinh ra bởi Âu Cơ và Lạc Long Quân, là con rồng cháu tiên lên rừng xuống biển. Mỗi một truyền thuyết lại khác nhau, nhưng tựu chung đều có một nhân vật trung tâm, THẦN.
nguyên do lại là THẦN? Bởi chúng ta trong những buổi bình minh của lịch sử chỉ là một giống loài nhỏ bé, sợ hãi trước thiên nhiên và những con vật hung hãn to lớn hơn mình. Mãi cho đến khi có mức độ làm vũ khí, homo sapiens mới có được một vị trí nhất định trong thiên nhiên. Sợ hãi và ám ảnh bởi ý nghĩa sự tồn tại của mình đang tạo ra THẦN. Thần là tiên tử trên trời, có bao nhiêu phép lạ, yêu quý và bảo vệ con người. Có Thần trong trái tim, con người sẽ bớt sợ hãi hơn. vì vậy Tôn Giáo ra đời. k ai đủ nội lực khẳng định những vị thần kia có thật good không mà chỉ là “ai đó chứng kiến”, “ai đó nghe thấy” và “từ ngày xưa”. Tóm lại, các vị thần là chưa rõ thực hư, không dám phủ nhận cũng không dám ủng hộ.
Dan Brown và Nguồn Cội đã đưa chúng ta tới bức tranh lớn của nguồn gốc nhân loại. Nhìn thẳng vào các câu hỏi:
1. Thần là tưởng tượng good có thật?
2. Tôn giáo làm mụ mị hay an ủi?
3. Thí nghiệm Urey và Miller về nguồn gốc loài người có thực sự thất bại tốt nó chỉ cần thêm thời gian?
Qua nhân vật Edmon Kirsch, tỷ phú nơi công nghệ, nhà chủ nghĩa vị lai, theo thuyết vô thần, Dan Brown vừa mới chia ra làm 2 phe đối lập:
1. Có tôn giáo.
2. Vô thần
Trong trận chiến đó, Edmon đã hy sinh vì khoa học khi muốn công bố câu trả lời cho 2 câu hỏi lớn: “Chúng ta đến từ đâu?” và “Chúng ta vừa mới đi về đâu?”. Đồng nghĩa với việc trả lời 2 câu hỏi này là ảnh hưởng nặng nề tới niềm tin tôn giáo. Giáo sư Langdon và Vidal – hoàng hậu tương lai của Italia vừa mới trải qua rất nhiều sự nguy hiểm để công bố được công trình khoa học vĩ đại của người bạn Edmon của mình với thế giới.
Edmon đang xoay ngược lịch sử khi chúng ta còn là một DNA, lúc trái đất chỉ còn là một nồi súp khổng lồ để cho biết giả thiết khoa học về nguồn gốc loài người. Các vị thần mất chỗ đứng.
Ta là sự ngẫu nhiên của vụ trụ và sớm muộn ta cũng sẽ chết.
Chúng ta đang đi về đâu?
Trong Nguồn Cội xuất hiện một nhân vật đặc biệt nhất, đó là Winston, trí thông minh nhân, sản phẩm của Edmon. Từ lúc xuất hiện cho đến lúc biến mất, Winston làm cho tất cả phải ngã mũ vì tài năng, sự tinh tế, tình cảm và nhiệt thành y như một con người. Winston vì là máy, cần có một số lượng kiến thức khổng lồ hơn tất cả các bộ não trên hành tinh. Nhưng điều gây kinh ngạc nhất có lẽ chính là sự “NGƯỜI HÓA” đáng kinh ngạc. Khi Langdon chia tay Winston, ông cảm thấy rất sốc, sốc như xa một người bạn tinh tế, tài năng, nhiệt tình của mình. Langdon vừa mới không coi Winston là máy nữa, mà là một người bạn. Nhưng Winston trả lời: “Đó chỉ là giao diện thân thiện của tôi mà thôi”. Nghĩa là bất cứ cử chỉ, câu nói đùa, tình cảm của Winston chỉ là những thao tác máy cao cấp.
Sau này chúng ta có yêu con người nữa không?
Mình k chắc.
Sau này chúng ta có yêu công nghệ như Winston không?
Có, chắc chắn.
Tâm trạng của Langdon khi chia tay Winston chỉ là mức độ cao cấp hơn khi chúng ta buộc lòng xa chiếc khôn phôn, máy tính bảng, laptop…Một ngày k gặp người yêu, chuyện đó cũng bình thường thôi. Nhưng một ngày không gặp khôn phôn, ta thấy khó chịu, mệt mỏi, cáu gắt, buồn chán. Nghĩa là với công nghệ, chúng ta k phải đang “nghiện” nó nữa rồi. Chúng ta vừa mới đồng hóa với nó. Nguồn Cội đang chỉ ra loài người trong tương lai kỷ nguyên công nghệ. Khi các máy móc đồng hóa với con người, các loại máy được cấy ghép vào cơ thể chúng ta, tiêu diệt mầm bệnh, hấp thụ mỡ thừa, không cần phải nhớ nữa khi có một trí thông minh nhân tạo cấy ghép vào não bộ. Chúng ta trong kỷ nguyên đó sẽ quay lại nhìn chúng ta bây giờ như chúng ta bây giờ vừa mới nhìn vào loài người Neanderthal cổ đại vừa mới tuyệt chủng.
Khoa Học vs Tôn Giáo, phe nào thắng?
Tôn giáo sẽ bị lãng quên khi yếu tố “Số phận” không còn, mình tin là thế. Khoảng thời gian mới đây, chúng ta luôn luôn còn phải chiến đấu với rất nhiều khó khăn: đói nghèo, tai nạn giao thông, các loại bệnh như ung thư. HIV…Nghĩa là, đen thôi đỏ quên đi. Một ai đó đen đủi sinh ra trong hoàn cảnh đói nghèo sẽ lệ thuộc Chúa trời của Thiên Chúa để tin rằng: “Chúa có kế hoạch dành cho mình”. Một ai đó bị ung thư sẽ tự nói với mình là “Nhân quả tất báo. Đó là nghiệp duyên mình phải trả” theo thuyết nhà Phật. Nhưng nếu:
khoa học chữa được tất cả thì sao?
Khoa học sẽ sản sinh ra nguồn nước, thức ăn, quần áo với một cái bấm nút. Khoa học với hệ thống điều khiển giao thông tự động trên toàn thế giới với những chiếc ô tô không thể va vào nhau. Khoa học có thể thay tim người bằng tim nhân tạo, thay tay người bằng tay nhân tạo…Chuyện đó sẽ dẫn chúng ta đến đâu? Như Edmon vừa mới nói, chúng ta đang dần quên đi các vị thần Hy Lạp, từng một thời ngự trị oanh liệt. Vậy thì những vị thần như Chúa Jesus, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, Allah Đấng Tối cao…có bị lãng quên không? Câu trả lời ở trong tim bạn.
Khi con người chủ động tới cấp độ tự chủ được hoàn toàn cuộc đời của mình mà không còn để ý tới yếu tố số phận nữa, các vị thần sẽ hết chỗ đứng. Nhưng chỉ là…Đó là bao giờ hay sẽ là không bao giờ? Câu hỏi đó chúng ta k thể trả lời được. Ngày nào cuộc đời còn có yếu tố số phận can thiệp, các vị thần sẽ còn sống. Cuộc chiến khoa học và tôn giáo luôn luôn còn tồn tại. Phe nào thắng ư?
Mọi tôn giáo u tối tiêu vong và khoa học lành mạnh tiến triển
Đó là lời tiên tri của Edmon. “Nếu chúng ta đều tôn thờ trọng lực thì đâu còn tranh cãi” cũng là một ý tưởng dữ dội của quyển sách này.
Cuốn này hay ho ở trùm cuối. Mặc dù mình đã tìm ra trùm cuối từ giữa quyển nhưng mình cứ muốn k tin đó là sự thật. Bởi một âm mưu lớn như vậy, không ngờ lại là do “người đó” làm ra 100%. Cuốn này vẫn đậm đặc chất Dan Brown, thích thú nghệ thuật. Rất nhiều câu trích của Churchill và William Blake và các công trình nghệ thuật như Casa Milà, Vương Cung Thánh Đường…được show ra một cách thức choáng ngợp và lộng lẫy. Nhưng thú vị nhất với mình là 2 câu hỏi: “Chúng ta đến từ đâu?” và “Chúng ta đã đi về đâu?”. Cái tốt của tiểu thuyết chính là gợi ra những câu hỏi khai sáng trí tuệ con người và luôn luôn như thường lệ của Dan Brown, Nguồn Cội làm được điều đó.