![[Sách hay về kỹ năng sống] Review sách Tư Duy Nhanh Và Chậm](https://atpbook.vn/wp-content/uploads/2023/12/tuduynhanhvacham-1-600x400-1.jpg)
[Sách hay về kỹ năng sống] Review sách Tư Duy Nhanh Và Chậm
Chúng ta thường tự cho rằng con người là sinh vật có lý trí mạnh mẽ, khi quyết định hay đánh giá vấn đề luôn kĩ lưỡng và lý tính. Nhưng sự thật là, dù bạn có cẩn trọng tới mức nào, thì trong cuộc sống hàng ngày good trong vấn đề liên quan đến kinh tế, bạn vẫn có những quyết định dựa trên cảm tính chủ quan của mình. Thinking mau and slow, cuốn sách nổi tiếng đo đạt tất cả nghiên cứu được tiến hành qua nhiều thập kỷ của nhà tâm lý học từng đạt giải Nobel Kinh tế Daniel Kahneman sẽ cho bạn thấy những sư chuẩn và phi lý trong tư duy của chính bạn. quyển sách được phân tích là “kiệt tác” trong việc thay đổi hành vi của con người, Thinking fast and slow vừa mới dành được vô số giải thưởng danh giá, lọt vào Top 11 cuốn sách buôn bán hấp dẫn nhất năm 2011. Alpha Books đang mua bản quyền và sẽ xuất bản cuốn sách trong Quý 1 năm nay. Thinking mau and slow dù là quyển sách có tính hàn lâm cao nhưng vô cùng bổ ích với tất cả người xung quanh và đặc biệt rất dễ hiểu và vui nhộn.
Review sách Tư duy nhanh và chậm
Bạn nghĩ rằng bạn tư duy fast, good chậm? Bạn tư duy và ý thức theo lối “trông mặt bắt hình dong”, đánh giá mọi vật fast chóng bằng cảm quan, quyết định dựa theo cảm xúc tốt tư duy một cách thức cẩn thận, chậm rãi nhưng logic phù hợp về một vấn đề. Thinking mau and slow sẽ đưa ra và giải thích hai hệ thống tư duy tác động đến con đường nhận thức của bạn. Kahneman gọi đó là: hệ thống 1 và hệ thống 2. Hệ thống 1, còn gọi là cơ chế nghĩ fast, tự động, thường xuyên được sử dụng, cảm tính, rập khuôn và tiềm thức. Hệ thống 2, còn gọi là cơ chế nghĩ chậm, đòi hỏi ít cố gắng, ít được dùng, sử dụng logic có tính toán và ý thức. Trong một loạt thí nghiệm tâm lý mang tính tiên phong, Kahneman và Tversky chứng minh rằng, con người chúng ta thường đi đến quyết định theo cơ chế nghĩ mau hơn là ghĩ chậm. Phần lớn bài viết của quyển sách chỉ ra những sai lầm của con người khi suy nghĩ theo hệ thống 1. Kahneman chứng minh rằng chúng ta tệ hơn những gì chúng ta tưởng: đó là chúng ta không biết những gì chúng ta không biết!
quyển sách đặc biệt đang dành được vô số giải thưởng danh giá: Sách khoa học good nhất của Học viện Khoa học Quốc gia năm 2012, được tạp chí The New York Times bình chọn là sách good nhất năm 2011, một trong những cuốn sách kinh tế xuất sắc năm 2011, chiến thắng giải thưởng quyển sách được chú trọng nhất năm 2011 của tạp chí Los Algeles… Thinking fast and slow đáp ứng hai tiêu chí của một quyển sách good, thứ nhất nó thách thức quan điểm của người đọc, thứ hai, nó k phải là những trang sách với những con chữ khô cứng mà nó vô cùng vui nhộn và hấp dẫn. không nghi ngờ gì nữa, đây là cuốn sách hàn lâm dành cho tất cả người khác.!
Trích đoạn sách good
Tính sẵn có, cảm xúc và rủi ro
Các nhà nghiên cứu về rủi ro vừa mới mau chóng nhận ra rằng ý niệm về sự sẵn có liên hệ tới những mối chú trọng của họ. Ngay cả trước khi phân tích của chúng tôi được công bố, nhà Kinh tế học Howard Kunreuther khi sự nghiệp mới bắt đầu, đã có những đóng góp cho hoạt động đánh giá về rủi ro và biện pháp bảo hiểm. Ông lưu ý rằng các “hiệu ứng mang tính sẵn có” giúp giải thích loại hình mua bảo hiểm và hành động bảo vệ sau các thiên tai. Các nạn nhân và người có mối liên kết thân thiết với nạn nhân rất được quan tâm sau một thiên tai. Sau mỗi trận động đất lớn, những cư dân California trong chốc lát bỗng sốt sắng với việc mua bảo hiểm và việc nhận các thước đo của sự bảo vệ và giảm nhẹ. Họ siết chặt nồi hơi của mình để giảm thiểu thiệt hại do động đất gây ra, bịt kín các cửa tầng hầm của mình nhằm chống lại lũ lụt và duy trì những nguồn cung cấp khẩn theo trật tự ổn định. Tuy nhiên, những ký ức về thảm họa này sẽ mờ dần theo thời gian.
Kunreuther cũng đã thấy được rằng những hoạt động bảo vệ, dù là từ phía cá nhân hay chính phủ, thường được Tạo dựng để phù hợp với thảm họa tồi tệ nhất vừa mới xảy ra trong thực tế. Ngay từ thời Pharaon Ai Cập, các tổ chức xã hội vừa mới từng dõi theo mực nước lên cao của các con sông gây lụt theo chu kỳ và đang vẫn chuẩn bị sao cho chuẩn, biểu hiện qua việc giả định rằng các con lũ sẽ k dâng cao hơn đối với mực nước hiện tại. Những hình ảnh về một thảm họa tồi tệ k hề dễ dàng hiện ra trong đầu.
TÍNH SẴN CÓ VÀ TÁC ĐỘNG
Các phân tích thuyết phục nhất về “tính sẵn có” đang được tiến hành bởi những người bạn của chúng tôi tại Eugene, đơn vị Paul Slovic và cộng tác viên kỳ cựu của ông là Sarah Lichtenstein đã được mời tới tham dự. Họ đã tiến hành một nghiên cứu đột phá trên những nhận thức công khai về các rủi ro, bao gồm một cuộc điều tra đã trở thành gợi ý điển hình cho một định kiến. Họ vừa mới yêu cầu những người tham gia trong cuộc điều tra này xem xét các cặp nguyên nhân dẫn tới cái chết: Bệnh tiểu đường và hen suyễn, hoặc đột quỵ và tai nạn. đối với từng cặp, các chủ thể vừa mới chỉ ra nguyên nhân thường xuyên hơn và ước con số tỷ lệ của hai yếu tố thường xuyên nhất. Các đánh giá đang được so sánh với số liệu tổng hợp về sức khỏe tại thời điểm đó. Dưới đây là một mẫu trong những phát hiện của họ:
Các cơn đột quỵ gây ra số tử vong nhiều gấp đôi so với tất cả các vụ tai nạn được gộp lại, nhưng 80% số người tham gia vừa mới nghiên cứu chết do tai nạn có cấp độ xảy ra nhiều hơn.
Các trận lốc xoáy được xem là những kẻ giết người thường xuyên hơn so với bệnh hen suyễn, mặc dù hen suyễn gây ra cái chết gấp 20 lần.
Chết do sét đánh đang được nghiên cứu là ít có cấp độ xảy ra hơn so với cái chết do ngộ độc, mặc dù thành phần này xảy ra nhiều hơn gấp 52 lần.
Chết do dịch bệnh có cấp độ xảy ra nhiều gấp 18 lần đối với chết do tai nạn, nhưng cả hai thành phần này đều được phân tích có mức độ xảy ra ngang bằng.
Chết do các vụ tai nạn đã được phân tích là có mức độ xảy ra nhiều hơn gấp 300 lần đối với chết do bệnh tiểu đường, nhưng tỷ lệ thực sự là 1:4.
Lời khuyên ở đây hết sức rõ ràng: Các ước tính về những nguyên nhân dẫn đến cái chết bị bóp méo bởi tin tức của giới truyền thông. Tin tức truyền đi tự nó đã bị sai lệch theo hướng mới lạ và thương tâm. Các phương tiện truyền thông k chỉ định hình công chúng mà nó còn bị định hình bởi chính công chúng. Các biên tập viên không thể phớt lờ nhu cầu của công chúng nếu đó là các chủ đề vừa mới nóng và những quan điểm nhận được khả năng bao phủ rộng khắp. Các biến cố khác thường (ví dụ như ngộ độc thịt) thu hút sự chú ý thiếu cân xứng và bởi vậy được nhận biết như là kém đặc sắc hơn đối với thực chất của chúng. Thế giới trong đầu của chúng ta k phải là một bản sao chính xác của thế giới thực tại, những kỳ vọng của chúng ta về các biến cố lặp lại bị bóp méo bởi sự phổ quát và cường độ cảm xúc về thông điệp mà chúng ta bị đặt vào.
Uớc tính về yếu tố gây ra cái chết gần như là một sự định nghĩa trực tiếp về sự kích hoạt các ý niệm trong bộ nhớ liên hợp và là một gợi ý dữ dội về phép thế. Nhưng Slovic và các đồng sự của mình đang được dẫn dắt tới một hiểu biết sâu hơn: Họ thấy rằng sự nới lỏng mà theo đó các ý niệm về vô vàn những rủi ro xuất hiện trong đầu và những phản ứng tâm lý trước những rủi ro này được liên kết với nhau chặt chẽ. Những suy nghĩ và hình ảnh khủng khiếp diễn ra với chúng ta với sự nới lỏng điển hình, và những ý thức về sự mạo hiểm là nỗi kinh hãi trầm trọng đầy sinh động và rõ nét.
Như đang được đề cập tới trước đó, rốt cuộc Slovic vừa mới phát triển khái niệm về một kiểu suy nghiệm gây tác động, tại đó người ta đưa ra các nhận xét và quyết định bằng việc nghiên cứu cảm xúc của họ: Mình có thích nó không? Mình có ghét nó không? Mình cảm thấy nó mạnh mẽ nhường nào? Trong nhiều lĩnh vực của cuộc sống, Slovic nói, con người định hình các quan điểm và đưa ra lựa chọn mà diễn dãi trực tiếp những cảm nhận của họ và thiên hướng tiếp cận tốt né tránh cơ bản của họ, mà thường k nhận thức được rằng họ đang làm vậy. Kiểu suy nghiệm gây ảnh hưởng này là một thí dụ về phép thế, tại đó câu trả lời cho một câu hỏi dễ (Mình cảm thấy thế nào?) nhận vai trò như một câu trả lời cho câu hỏi khó hơn rất nhiều (Mình nghĩ gì về nó?). Slovic và đồng sự của ông đang quan hệ những quan điểm của họ với nghiên cứu của nhà khoa học thần kinh Antonio Damasio, người vừa mới đề ra rằng những nghiên cứu mang tính cảm xúc của con người về các kết quả và các tình trạng cơ thể và các thiên hướng tiếp cận và né tránh vừa mới quan hệ lại, tất cả đều giữ vai trò trung tâm trong việc dẫn dắt hoạt động ra quyết định. Damasio và các đồng sự của mình vừa mới nhận thấy rằng những người mà không biểu lộ những cảm xúc thích hợp trước khi họ quyết định, đôi khi là do sự thương tổn của não bộ, cũng có một năng lực bị suy giảm để đưa ra các quyết định đúng đắn. Một sự mất năng lực bị dẫn dắt bởi một “nỗi sợ lành mạnh” về những hệ quả xấu là một sai lầm tai hại.
Để tìm kiếm một minh chứng thuyết phục về các tác dụng của kiểu suy nghiệm gây tác động, nhóm đánh giá của Slovic vừa mới khảo sát ý kiến về các loại công nghệ, bao gồm khử trùng nước bằng flour, các nhà máy hóa chất, bảo quản thực phẩm và xe cộ. Những người tham gia thí nghiệm được yêu cầu liệt kê cả những ích lợi lẫn những rủi ro của từng công nghệ. Họ nhận thấy một sự tương quan tiêu cực cao tới ngạc nhiên giữa hai ước tính mà những người tham gia của họ vừa mới đưa ra: Mức lợi ích và khả năng rủi ro của từng công nghệ. Khi người ta có vẻ có thiện cảm đối với một công nghệ, họ xếp hạng nó như thể cung cấp những lợi ích lớn và ít rủi ro, khi người ta đang k thích một công nghệ nào đó, họ đủ sức chỉ nghĩ tới những bất lợi của nó và chỉ một vài điều có lợi hiện ra trong đầu. Bởi vì các công nghệ này sắp xếp theo thứ tự từ hay tới xấu, nên chẳng có sự cân bằng gây khó khăn nào cần phải hoàn thành. Những ước tính rủi ro và lợi ích đã tương ứng thậm chí còn gần sát hơn khi người ta xếp hạng các rủi ro và lợi ích dưới áp lực về thời gian. Đáng chú ý là, các thành viên của Hiệp hội Độc chất Vương quốc Anh (the British Toxicology Society) vừa mới trả lời tương tự: Họ thấy có ít lợi ích trong các thực thể hoặc các công nghệ mà họ nghĩ là rủi ro và ngược lại. Tác động nhất quán là một nguyên nhân trọng tâm mà tôi đã từng gọi là sự gắn kết chắc chắn.
Phần hay nhất của thử nghiệm đến ở phần kế tiếp. Sau khi giải quyết bản khảo sát ban đầu, những người tham gia này đọc các đoạn tóm lược với những lập luận thiên về các công nghệ đa dạng. Một số được trao cho những lập luận tập trung vào nhiều lợi ích của một loại công nghệ; số khác, các lập luận nhấn mạnh vào những rủi ro có nguy cơ thấp. Phát hiện đáng chú ý: Những người đã nhận được một thông điệp tán dương những lợi ích của một công nghệ cũng thay đổi niềm tin của họ về những rủi ro của nó. Mặc dù họ k hề có được dấu hiệu liên quan nào, giờ đây thứ công nghệ mà họ thích hơn trước rất nhiều cũng đang được nhận biết như thể ít rủi ro. Tương tự vậy, những người tham gia mà chỉ được lý giải những rủi ro của một công nghệ vừa mới được manh nha tạo dựng một quan điểm có thiện chí hơn về những lợi ích của nó. Hàm ý này hoàn toàn rõ ràng: Khi nhà tâm lý học Jonathan Haidt phát biểu theo một ngữ cảnh khác, “cảm xúc qua mặt lý trí.”(1) Hiệu ứng gây tác động làm đơn giản cuộc sống của chúng ta bằng việc xây dựng một thế giới có trật tự hơn so với đời thực. Các công nghệ hữu ích có chút giá trị trong thế giới tưởng tượng mà chúng ta cư ngụ, công nghệ tệ hại không có chút ích lợi gì, và tất thảy các quyết định đều không khó khăn cả. dĩ nhiên, trong đời thực chúng ta thường đối mặt với những cân bằng khó nhọc giữa các lợi ích và cái giá phải trả.
Xem thêm – Review sách Bí mật tư duy triệu phú