Tony buổi sáng là ai – Review sách Cafe cùng tony
Tony buổi sáng là ai
Mấy hôm nay đi đâu cũng gặp: “Cô gái này thặc thú zị” rồi “Chàng trai này thặc thú zị”. Trời đất quỷ thần ơi, ngày xưa câu nói “Cô gái này thật thú vị” của Phong ca bao ngầu, bao dễ thương. Thì sao cái bọn Au lại biến chứng ra mấy cái thể Băng Phong lai 1999 dòng máu làm thiên hạ lôi câu của anh tao ra troll hả =)))) Thôi đùa đến đây là kết thúc. Trở lại review sách Cà phê cùng Tony để thấy My thực tình là đứa chăm chỉ học hành, đầu óc sáng láng chứ không phải suốt ngày đọc mấy cái trẩu tre nhen. Cùng tìm tòi lý do vì sao mà mình lại nói: “Cà phê cùng Tony: Thú zị nhưng đừng…cuồng”.
Review sách Cafe cùng tony
Một la mã, xuống dòng: quyển sách này dành cho ai?
*Tít trên học của Tony đó =))
Mình không thích sách self help. Chính Bởi thế, khi hiện tượng Tony Buổi Sáng sharing rầm rầm trên online (lúc chưa ra sách), mình cũng không chú trọng nhiều. Vì trong quan điểm của mình, mình đọc 2 loại sách:
* Văn Học: để thưởng thức những tinh hoa của nhân loại, để làm não bộ thêm phong phú và trái tim ngập thương.
* Tài liệu: các văn hóa về quảng cáo, kinh tế, tâm lý …( các loại lĩnh vực mình quan tâm, muốn học và hiểu thêm)
Hồi còn mười tám đôi mươi, mình cũng như rất nhiều bạn trẻ khác. Tin đời và tin người nên mình cũng xem qua những quyển như “Tôi tài giỏi, bạn cũng vậy”, “Trà sữa tâm hồn”…Nói chung là có đọc nhưng đọc ít và sau khi đọc mình hừng hực khí thế như kiểu “thế giới này là của chúng mình”. Mình muốn đi khắp nơi, gặp cả đống người, trở thành một người mạnh mẽ, thông minh vân vân và mây mây. Đại loại là mình nghĩ chỉ cần có quyết tâm, mình sẽ vá trời lấp bể xây thành =)))
Nhưng rồi, vài hôm sau, mình lại như quả bóng xì hơi, căm hận nhìn đời. Khi thấy người xung quanh đạt được thành tựu mới, còn mình thì vẫn thế, tiếng anh nói chưa được, thi lại môn và chưa biết sẽ làm gì trong tương lai. Sách Self Help là thế, như một bạn trên group người xem sách nhận xét: “Đó là một loại thực phẩm chức năng, chứ k phải là thuốc”.
Điều này tương tự với trường hợp Cà phê cùng Tony, là một quyển sách truyền được cảm hứng nhưng…không phải là giải pháp. Bạn đọc xong Cà phê cùng Tony, có thể tràn đầy năng lượng xong ngày mai lại xẹp như con tép. good đọc xong Cà phê cùng Tony, bạn đủ nội lực giữ được lửa thích thú lâu dài. Tùy thuộc vào bạn là ai và bạn đọc sách với mục đích gì?
Mình lướt qua mấy diễn đàn, cũng thấy có người nói, Tony giọng điệu quá bố đời, ai viết sách lại xưng là Dượng bao giờ. Ừm…Nghe cũng có lý, nhưng có lẽ những người đọc Cà phê của Tony thấy giọng điệu Tony bố đời chắc cũng có tuổi kha khá rồi, còn mình thì thấy cuốn sách tâm sự nhẹ nhàng như lời cha lời chú ( có lẽ mình luôn luôn còn trẻ chăng), vì vậy giọng điệu đó dịu dàng hơn hẳn. Chỉ là mình muốn nói ở đây là người đọc nên LỰA CHỌN SÁCH MỘT cách thức CẨN THẬN. Bạn k thể đọc sách đạo đức lớp 5 khi bạn vừa mới 20 tuổi được. Và phân khúc mình khuyên đọc Cà phê cùng Tony là:
* Độ tuổi: Tầm 18 – 25
* Muốn đọc sách Self Help để có niềm cảm hứng cho học tập và làm việc
* Có nhận thức rõ ràng là giữa việc đọc và làm là cả một quãng đường dài. Đọc sách self help mà k kết hợp được với hành động thì cũng tương tự như xem phim về siêu anh hùng.
* Có tư duy phản biện vấn đề, k phải cái nào sách đưa ra cũng là FACT.
Cà phê cùng Tony và những cái tốt
Mình đánh giá thường theo quan điểm cá nhân, sẽ có cái good và cái chưa hay. Mình k bao giờ nói đó là cái dở vì…tính mình nó thế =))) Và những cái tốt của Cà phê cùng Tony đủ nội lực điểm mặt đặt tên như sau:
* Sự từng trải: Mình có thấy một số lùm xùm về việc Tony chém gió quá đà cộng với “tống tiền bằng tinh thần dân tộc” qua vụ bài “Cô buôn bán mỹ phẩm tại Seoul”. Mình thực sự không bênh Tony vụ này. Nhưng ngoài những lúc quá high về bản thân mình thì cuốn Cà phê cùng Tony cũng đem đến những tri thức theo mình là các bạn trẻ, đặc biệt là các bạn sinh viên cần. ví dụ như ăn ra sao, vệ sinh thế nào, bệnh parkinson, cách đặt câu hỏi, rồi thế nào là sự mau nhẹn…Những cái mà thanh niên vẫn còn yếu và còn thiếu rất nhiều. Thậm chí, có những bạn ra trường rồi, đi làm rồi mà vẫn còn loay hoay khi nói chuyện với người khác vì…hổng biết nói cái gì.
* Cái giọng văn ngộ nghĩnh: rất ít quyển sách Self Help nào được kể chuyện một cách thức hài hước và gần gũi như Cà Phê cùng Tony. Những cuốn sách Self Help thường sẽ có những chương mục hướng dẫn phải làm thếnày, phải làm thế kia và lấy zí dụ toàn ở đẩu đâu. Tony thì kể chuyện rất đáng yêu. Nói chung so với mình, những mẩu chuyện nhỏ rất dễ đọc và cách hành văn trong tiếp thị của Tony rất đáng nể. Mình nói là trong marketing chứ k đối với các nhà văn, nhà thơ nha =)) Vì không phải ai trong ngành marketing cũng dễ dàng làm cho người xem đọc hết được cả bài mình viết.
* Có nhiều câu nói rất good (nhất là có tổng hợptrong cuốn sổ tay tặng kèm ấy):
Thế còn cái…chưa tốt
Khen rồi thì chê nhé, chê nhẹ nhàng, k Tony lại bảo mình không tinh tế.
* dễ dàng ảo tưởng: Tony kể chuyện rất thật. Đó là cái tốt nhưng mang lại vô vàn điểm dở. Bởi chính page Tony Buổi Sáng cũng nói “Đây là Page cá nhân nhảm nhí, không phải Page giáo dục”. Khổ, hướng dẫn sử dụng treo trên đầu mà nhiều bạn luôn luôn tưởng thực phẩm chức năng là thuốc. Hổng phải thuốc đâu, mà uống thuốc bổ nhiều quá lại hại thận đó =)) Tony kể chuyện ở West Point rồi chuyện xin học bổng, xin việc làm ở nước ngoài dễ dàng như kiểu ai dễ thương thì ai thấy cũng thương vậy. k phải đâu nhé, những cái mà bạn thấy Tony kể quá dễ, làm ơn đừng tin. Vì sao thì mình xin khẳng định: “Trên đời k có thành đạt nào là dễ dàng, Tony là người, chúng ta cũng là người. Trừ các bạn đẻ ra đã ở điểm xuất phát thì ai cũng dẫm chân trần trên nền đá sỏi”.
giúp đỡ láy làm sách
*Dễ dàng thần tượng: k ai biết Tony là ai. Cũng như có rất nhiều người giỏi nhưng ta k biết họ là ai. Mà nói thật, tuy k biết Tony là ai, có đạt được thành tựu như Tony kể không nhưng Tony và ekip rất thành công trong việc storytelling và quảng cáo. Với tư phương thức là người làm tiếp thị, mình vẫn nể. Còn có những điểm chém gió quá bay nóc nhà thì với con mắt yêu thương, mình nghĩ: “Ai chẳng chém gió. Chém gió tốt cũng là 1 loại tài =))) k tốt thì là thằng dở hơi. Còn nữa, theo như Tony nói thì ổng nhiều tuổi rồi. Nhiều tuổi thì cái nhu cầu chém nó càng cao nên thông cảm và yêu thương”.
Tony không sai, ổng viết rõ là viết nhảm nhí rồi. Nhưng nguyên do thành sách lại thành trong mục mua bán, ai biết =))) Thiết nghĩ trường hợp này giống vụ Huyền Chíp quá, truyền lửa đi phượt đã đời xong lại ngã ngửa ra có tình tiết hư cấu. Nhưng Tony đáng yêu và đáng mến hơn Huyền Chip hoặc là ổng khôn hơn khi luôn bật tab ẩn danh. Ngoài việc không láy làm cái mặt của mình để giúp sức mục đích gì gì đó, Tony còn biết giới hạn của cuộc chơi.
Túm quần lại là nên đọc Cà phê cùng Tony với tâm thế: Đọc để biết, Đọc để vui, Đọc để thư giãn và nếu đủ nội lực thì đọc để có hứng học và làm việc. đôi lúc niềm cảm hứng để sống, học tập, làm việc nó đến từ những điều vu vơ lắm. Một bài hát ca ngợi ý chí, một bài thơ tuyệt đẹp hay một bộ phim mà ta biết họ chỉ là diễn viên. Nhưng luôn luôn xây dựng cảm hứng. Đừng nghiên cứu Cà phê cùng Tony với góc nhìn của sự thật. Để rồi nghĩ: “Hổng biết có thật tốt k nhỉ? Nên tin good k tin? Nên ngu good k ngu?”. Hãy đọc để thư giãn đầu óc, biết thêm một vài trải nghiệm và có hứng theo đuổi cuộc sống còn nhiều trắc trở này.
*Klq nhưng hôm nọ Tiki sale 50-60% gì đó còn hơn ba chục ngàn nên quất vội không phải nghĩ. Đọc 2 ngày là xong và có đánh giá luôn. Thấy mình có tâm dễ sợ =)))